Nhanh - Gọn - Dễ Hiểu :
- Vuiqua99.Wap.Sh - Wap Hay, miễn phí 100% tất cả các game, ứng dụng cho điện thoại, tất cả những gì có trên Vuiqua99 đều miễn phí. (các game online khi các bạn đăng ký nich sẽ mất 5k nhé).
- Nếu các bạn có thắc mắc gì xin vui lòng liên hệ theo SDT 01656121011 với mình. (nếu các bạn tải ứng dụng trên VuiQua99.Wap.Sh mà bị mất tiền thì mình sẽ hoàn lại tiền cho các bạn.)
- Bắng tất cả danh dự và niềm kiêu hãnh của 1 ADM thì mình cam kết những điều trên chính xác 100%.
- 1 điều vô cùng quan trọng nữa mà các bạn giúp mình để cùng gây dựng những nội dung di động hoàn toàn lành mạnh và miễn phí cho người dùng là hãy giới thiệu Vuiqua99.Wap.Sh cho bạn bè của các bạn và thường xuyên truy cập nhé.
Bài Viết :
Thần Châu Kỳ Hiệp 3 - Lưỡng Quảng Hào Kiệt
Chương 1: Lạc địa sinh căn.
» Nội dung :
Thần Châu Kỳ Hiệp 3 - Lưỡng Quảng Hào Kiệt
Chương 1: Lạc địa sinh căn.
Sông núi Quế Lâm nhất thiên hạ.
Núi sông Dương Sóc nhất Quế Lâm.
Đào Tiềm Bành Trạch ngũ chu liễu,
Phan Nhạc Hà Dương nhất huyện hoa.
Lưỡng xử chẩm như Dương Sóc hảo,
Bích liên phong lý trụ nhân gia.0
Núi non ở Dương Sóc nhiều thắng cảnh, kỳ lạ có, mỹ lệ có. Thế núi đa phần không theo quy tắc, hoặc nghiêng hoặc thẳng, hoặc đơn hoặc quần, không gì không có, dày đặc mà không rối loạn, đều mang vẻ đặc sắc riêng, cho dù là đại họa gia vung bút thành phong cảnh giang sơn, đại thi nhân rảo khắp giang sơn cũng không biết từ đâu mà tả.
Vẻ đẹp của Dương Sóc hiển hiện rõ ràng, Tiêu Thu Thủy vừa tới liền lập tức phóng Cửu thiên Hoán Hoa thần tiễn.
Cửu thiên Hoán Hoa thần tiễn là tín hiệu liên lạc khẩn cấp của Hoán Hoa kiếm phái.
Mũi Cửu thiên Hoán Hoa thần tiễn mà Tiêu Thu Thủy phóng ra là loại vô cùng đặc biệt, đệ tử Hoán Hoan kiếm phái chỉ cần có một người nhìn thất là nhất định phải bỏ mặc tất cả, tới nơi liên lạc.
Từ Tứ Xuyên tới Quý Châu, từ Quý Châu đến Quảng Tây, không khâu là không có truy sát của Quyền Lực bang.
Quyền Lực bang giống như một người khổng lồ từ thời tiền sử, lúc nào cũng có thể xóa bỏ sự tồn tại của mấy con kiến hôi.
Vì thế Tiêu Thu Thủy vừa vào Dương Sóc liền lập tức phóng Cửu thiên Hoán Hoa thần tiễn.
Thiết Tinh Nguyệt nhìn Tiêu Thu Thủy lấy ra Hoán Hoa thần tiễn, tiếp đó phóng tiễn, thần tiễn vụt một tiếng, bay lên giữa không trung, nổ trung thành ngàn vạn đóa hoa lửa rực rỡ. Thiết Tinh Nguyên ngó nghiên cả nửa ngày, cuối cùng không nhịn được sờ sờ trán Tiêu Thu Thủy, rụt rè hỏi:
- Có sốt không đấy?
Tiêu Thu Thủy ngẩn người:
- Sốt?
Thiết Tinh Nguyên quan tâm hỏi:
- Cậu có ốm không đấy?
Tiêu Thu Thủy đáp:
- Cậu điên rồi à?
Thiết Tinh Nguyệt phật ý nói:
- Cậu điên rồi thì có. Chúng ta bị ép đến thê thảm như vậy, lại giữa ban ngày ban mặt mà cậu vẫn còn tâm tình để bắn pháo hoa?
- Pháo hoa?
Tiêu Thu thủy cáu kỉnh nói:
- Cậu nghĩ tôi vừa bắn pháo hoa hà?
Tả Khâu Siêu Nhiên cười nói:
- Đó là tín hiệu, tín hiệu liên lạc khẩn cấp đặc biệt của Hoán Hoa kiếm phái!
Khâu Nam Cố hỏi:
- Tín hiệu đó hữu dụng không?
Tiêu Thu Thủy đáp:
- Chỗ này là Dương Sóc, đệ tử Hoán Hoa kiếm phái Quế Lam hễ thấy là không ai không đến, hoặc là bạn bè quen thuộc của Hoán Hoa kiếm phái cũng sẽ tới.
Khâu Nam Cố nói:
- Sau lần thất bại Ô Giang, có vẻ người của Quyền Lực bang không còn theo đuôi chúng ta nữa, cả đoạn đường đi đều yên bình, đúng là đáng chán.
Đường Phương lo lắng hỏi:
- Chỉ không biết phân cục Hoán Hoa Quế Lâm thế nào rồi?
Tiêu Thu Thủy nghĩ ngợi một chút rồi nghiêm mặt đáp:
- Có đại ca, nhị ca tôi ở đó, chuyện lớn bằng trời cũng gánh vác được, huống hồ còn có Mạnh sư thúc, còn có Ngọc Bình huynh cùng hai vị huynh trưởng của cô cũng ở đó, có lẽ Quyền Lực bang không trêu vào được đâu!
Tả Khâu Siêu Nhiên thở dài nói:
- Kiếm lư Hoán Hoa Thành Đô cũng có Tiêu bá bá, Đường đại hiệp, Chu đại hiệp, Tiêu phu nhân, thậm chí còn cả hai vị tiền bối Chưởng thượng danh kiếm, Âm Dương thần kiếm, vậy mà Quyền Lực bang cũng dám chọc vào... Chỉ sợ...
Bấy giờ từ đằng xa bỗng truyền tới một tiếng huýt dài, một tiếng huýt ngắn, Tiêu Thu Thủy mừng rỡ:
- Người tiếp ứng tới rồi.
Người tới phóng ngựa rất nhanh.
Ngựa cao lớn, người trên lưng ngựa lại thấp lùn.
Bụi đất bốc cao phía sau vó ngựa, những nơi ngựa lướt qua các cây nhỏ đều nghiêng rạp xuống, tốc độ ngựa không giảm xuống chút nào.
Ngựa lao tới trước mặt năm người, người trên lưng ngựa giật cương, ngựa lập tức dừng lại.
Không tiến thêm dù chỉ một bước.
Khâu Nam Cố buột miệng khen:
- Ngựa tốt!
Thiết Tinh Nguyệt lại lớn tiếng nói:
- Tay thật mạnh!
Người trên lưng ngựa khẽ điểm chân, hạ xuống đất, khi nhảy xuống không có một chút âm thanh, châm chạm đất thì mặt giày và mặt đất lại ngang bằng nhau, hóa ra đã đạp đất xuống thành hai hố lõm.
Tả Khâu Siêu Nhiên không nhịn được phải khen:
- Nội lực cao!
Hán tử thấp nhỏ nhanh nhẹn đó lại cung tay chào Tiêu Thu Thủy, Tiêu Thu Thủy vui mừng nói:
- Mã Cảnh Chung, anh vẫn ở Hoán Hoa?
Chỉ nghe người kia cười lớn:
- Tôi sống là người Hoán Hoa, chết làm ma Hoán Hoa, sao lại không ở Hoán Hoa! Tiêu thiếu chủ, chúng ta lại gặp nhau!
Thiết Tinh Nguyệt đột nhiên bước tới gần, nặng mặt hỏi:
- Anh là Lạc địa sinh căn Mã Cảnh Chung?
Người kia bị hỏi bất thình lình, lập tức thẳng người nhìn Thiết Tinh Nguyệt, lạnh lùng đáp:
- Là tôi, có việc gì?
Thiết Tinh Nguyệt hỏi:
- Là đơn đao đấu nguyệt lang, cửu tử nhất sinh vượt sông giữ, Cửu mệnh tổng quản Lạc địa sinh căn Mã Cảnh Chung của Hoán Hoa kiếm phái?
Mã Cảnh Chung nôn nóng đáp:
- Chính là tôi! Cậu muốn thế nào?
Thiết Tinh Nguyệt bỗng vỗ mạnh vai hắn, lại bắt tay hắn lắc mạnh, hoan hô:
- Ha ha ha, anh bạn này tôi phải nhận!
Mã Cảnh Chung ngẩn ra, chẳng hiểu đầu cua tai nheo gì cả, nhìn Tiêu Thu Thủy hỏi:
- Cậu ta là...?
Tiêu Thu Thủy còn chưa kịp đáp, Thiết Tinh Nguyệt đã ngang nhiên đáp:
- Thiết Tinh Nguyệt, thiết trong cây sắt nở hoa, tinh trong sao sáng lung linh, nguyệt trong ánh trăng mỹ lệ vô ngần, Thiết Tinh Nguyệt.
Mả Cảnh Chung ngơ ngơ ngác ngác nhìn cái đầu nhỏ tịt, cặp mắt híp, miệng rộng ngoác, mũi tẹt dí cùng hàm răng trắng nhởn, thật sự không thể tìm được có chút nào giống với cây sắt nở hoa? Chút nào giống với sao sáng lung linh? Chút nào giống với ánh trăng mỹ lên? Chỉ có thể miễn cưỡng chào hỏi.
Tiêu Thu Thủy lại giới thiệu hắn với Đường Phương, Tả Khâu Siêu Nhiên, Khâu Nam Cố. Mã Cảnh Chung lần lượt gật đầu, hỏi:
- Thiếu chủ phóng Cửu thiên Hoán Hoa thần tiễn khẩn cấp, phải chăng là đã có gì xảy ra...?
Tiêu Thu Thủy lập tức kể lại đại khái mọi chuyện, Quyền Lực bang bao vây Kiếm lư Tiêu gia, Đường Đại, Trương Lâm Ý, Tiêu Đông Quảng bị ám sát thế nào, Khang Xuất Ngư, Khang Kiếp Sinh, Tân Hổ Khâu phản bội ra sao, Tiêu Tây Lâu, Chu Hiệp Vũ, Tiêu phu nhân chống địch thế nào, Sa Thiên Đăng, Khổng Dương Tần, Tả Thường Sinh, Hoa Cô Phần tấn công ra sao, bốn người thoát khỏi vòng vây thế nào, đối mặt với nguy cơ bốn phía ra sao, làm thế nào gặp được Thiết Tinh Nguyệt, Khâu Nam Cố, giết địch dưới Hoàng Quả, trừ giặc giữa Ô Giang ra sao.
- ... Chỉ không biết Mạnh sư thúc bên Quế Lâm có gặp kẻ địch hay không?
Mã Cảnh Chung nói:
- Gặp địch thì không, nhưng chúng ta nhất định phải nhanh chóng thông báo với Mạnh tiên sinh, tìm cách cứu viện tổng bộ Thành Đô.
Tiêu Thu Thủy đáp:
- Tốt... Tôi ở Thành Đô nghe nói anh đã rời Hoán Hoa kiếm phái, giờ thấy anh vẫn ở, tôi rất vui.
Trong mắt Mã Cảnh Chung lóe lên vẻ phẫn nộ:
- Còn không phải Quyền Lực bang giở trò! Bọn chúng từ sớm đã bố trí kế hoạch, muốn tiêu diệt nhà họ Tiêu Hoán Hoa, bước đầu tiên là muốn ly gián chúng ta! Tôi đã ở nhà họ Tiêu mười hai năm rồi, từ năm hai mươi tuổi, nếu không được Tiêu thế bá, Mạnh tiên sinh che chở thì tôi còn có nơi nào mà đi nữa!
Mã Cảnh Chung nói, mắt thấp thoáng ánh lệ.
- Mấy ngày hôm nay, các môn phái trong võ lâm trúng phải kế ly gián của bọn chúng, những nơi đã bị một lưới quét sạch có phái Điểm Thương, phái Không Động, Tư Khấu thế gia, Thái Cực môn...
Mấy người Tiêu Thu Thủy giật mình, thất thanh:
- Nhiều môn phái như vậy sao?!
Mã Cảnh Chung gật đầu đáp:
- Đâu chỉ như vậy. Đến cả phái Tung Sơn cũng gặp tai ương, Thiếu Lâm Phúc Kiến nếu không được đệ tử Thiếu Lâm các phương tới cứu viện kịp thời cũng chẳng dám nghĩ nữa. Ngoài ra, Ngũ Hổ môn, Yêu Tàn Bang, Ô Y bang, Đường Lang môn đều đã quy thuận Quyền Lực bang, hôm trước đến cả Thiết Y bang, phái Hằng Sơn cũng tôn Quyền Lực bang làm chủ bang, còn những nơi chống cự như tiêu cục Trung Nguyên, phái Hoàng Sơn, Huyết Phù môn, Tiềm Long bang đều bị tiêu diệt toàn bộ!
Tả Khâu Siêu Nhiên biến sắc:
- Như vậy Quyền Lực bang quả thật là muốn hiệu lệnh thiên hạ, độc bá giang hồ rồi!
Mã Cảnh Chung thở dài:
- Chính thế. Nay võ lâm ủng hộ hai phái Thiếu Lâm, Võ Đang, hợp lực tiêu diệt Quyền Lực bang nhưng nhiều lần bị phá hoại. Đặng chưởng môn Hải Nam kiếm pháo, hai vị công tử Đường gia những ngày này đang ở Quế Lâm, cùng với Mạnh tiên sinh, Tiêu đại công tử thương lượng kế sách cũng chính vì việc đó.
Khâu Nam Cố hỏi:
- Vậy thì còn chờ gì nữa?! Chúng ta mau đi thôi!
Mã Cảnh Chung phi thân lên ngựa, trên mặt đất lưu lại hai vết chân sâu hoắm. Hắn giống như một cây đinh, ngồi vững vàng trên lưng ngựa, nói:
- Bây giờ đi.
Thiết Tinh Nguyệt không nhịn được, ghé vào tai Khâu Nam Cố nói:
- Người này lúc nhỏ chắc chắn là thường xuyên bị ngã cho nên bây giờ mới bước nào chân cũng mọc rễ.
Khâu Nam Cố đáp:
- Đúng thế, tôi thấy ngoại hiệu của anh ta phải gọi là “cái đinh” mới đúng.
Không ngờ Tiêu thu Thủy ở bên cạnh lại nghe được, mỉm cười nói:
- Không sai, bọn tôi đều gọi anh ta là “cái đinh”, kẻ nào để anh ta bám theo thì chắc chắn không thể trốn thoát, thứ gì giao cho anh anh canh giữ thì chắc chắn không thể mất được, chỗ nào để hai chân anh ta đóng xuống thì chắc chắn không rút đi được.
Tiêu Thu Thủy cười cười lại nói tiếp:
- Anh ta là Cửu mệnh tổng quản của Hoán Hoa kiếm phái chúng ta, một mình chiến đấu với Dạ Lang, tuy bại nhưng không chết, nghe nói còn từng giao chiến với cả Chu đại thiên vương, bị thương nhưng cũng không chết, trong tình huống như thế mà vẫn còn sống sợ rằng bây giờ chỉ có mình anh ta thôi.
Sáu ngựa phóng như bay nhưng lại không trực tiếp về Lâm Quế mà nghỉ lại ở ngoại ô Lâm Quế0, chỉ nghe Mã Cảnh Chung nói:
- Nơi này phong cảnh như vẽ, oanh ca yến hót, chư vị sao không uống chén trà xanh rồi hãy lên đường.
Tiêu Thu Thủy cười khổ đáp:
- Phong cảnh tuy đẹp nhưng lòng nóng như lửa đốt!
Mã Cảnh Chung lại mỉm cười nói:
- Chúng ta không nghỉ nhưng ngựa cũng nên được nghỉ rồi, huống hồ...
Ánh mắt Mã Cảnh Chung thoáng mờ đi.
- Quê nhà tôi là ở Lâm Quế.
...Cổ lai chinh chiến kỷ nhân hồi.
...Nhất dạ chinh nhân tẫn vọng hương 0
Cho dù là tướng sĩ dũng mãnh gan dạ nhất thì cũng có lúc tưởng nhớ quê hương, “lạc địa sinh căn”, không ở quê nhà, làm thế nào mà cắm rễ. Mấy người Tiêu Thu Thủy đều hiểu. Cho dù là quân lệnh gấp rút thì trước khi xuất chinh cũng nên cho tướng sĩ có cơ hội từ biệt quê hương.
Lần này giải nguy cho Kiếm lư, không nghi ngờ gì chính là chiến dịch nguy hiểm nhất, chẳng ai biết được mình có thể trở về quê hương hay không. Đường Phương nhẹ nhàng nói: